Ôn Thư chỉ còn biết nghẹn ngào giao đứa bé cho hắn, nhưng khi đó, Tô Thành Kiến nào còn tâm trí để tự mình đưa con ra nước ngoài, trong lòng hắn chỉ nghĩ đến Ôn Thư, vì vậy hắn trực tiếp giao đứa bé cho thư ký xử lý.
Thư ký biết Tô Thành Kiến gần như không có tình cảm gì với đứa trẻ mà hắn cho rằng vô phương cứu chữa này, nên cũng chẳng để tâm đến đứa nhỏ ấy. Kết quả là, khi còn chưa kịp đưa lên máy bay, đứa bé đã bị thất lạc.
Đứa nhỏ vốn đã được bác sĩ chẩn đoán không sống được bao lâu, vì vậy dù Tô Thành Kiến biết chuyện nó bị thất lạc, thì cũng chỉ thở dài mấy tiếng vì cảm thấy áy náy.
Nhưng còn chưa kịp làm gì, Ôn Thư đã vô tình nghe được đoạn đối thoại giữa hắn và thư ký, nghĩ rằng con mình đã chết. Trong cơn tuyệt vọng, cô lập tức biến mất khỏi bệnh viện.
Tô Thành Kiến hoàn toàn hoảng loạn, ngày đêm đi khắp nơi tìm kiếm Ôn Thư.
Đến khi hắn bình tĩnh lại, quay về, thì đã thấy một đứa bé trắng trẻo mũm mĩm, đã biết mở miệng gọi "ba ba", khiến trái tim hắn lập tức mềm nhũn.
Chính khoảnh khắc đó, Tô Thành Kiến mới thực sự dồn hết tình yêu thương mà hắn từng dành cho Ôn Thư—trút hết lên người Tô Trì Miên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT