Bột gạo hoà quyện với nước sốt màu nâu vàng, rất mềm và dẻo, không chỉ tinh tế mà thỉnh thoảng vẫn có thể cảm nhận được hạt ở trong đó, lớp mỡ trong từng lát thịt cũng đã thấm vào khe hở, trong vị ngọt lại có vị mặn, làm nổi bật lên vị nguyên bản của món ăn.
Thấy Vương Xung và Giang Lương đã bớt cay, Tô Điềm lại đề cử cho họ món kiến leo cây.
"Món này có cái tên rất thú vị, gọi là kiến leo cây, bên trong có đầy những sợi trong suốt đó là miến, phía trên rải rác đầy thịt bằm, thoạt nhìn giống hình ảnh kiến leo cây."
Khương Thanh vuốt cằm quan sát: "Nói như vậy hình như quả thật có hình ảnh này, tên món ăn này thật sống động."
Vừa nói vừa gắp một miếng.
Bây giờ những sợi miến này hơi vón cục, nhưng không ảnh hưởng để độ ngon của nó.
Những sợi miến mỏng này đã hút hết nước canh, so với lúc đầu càng nhiều hơn, phía trên nằm chằng chịt những viên thịt, ăn một miếng lớn quả thật là sảng khoái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT