Cứ vậy chẳng mấy chốc, cả đĩa vịt quay đầy ắp đã vơi trông thấy.
"Tô cô nương, cô đây là thừa dịp bọn ta không ở đây mà làm thêm không ít món mới a!" Vương Xung lau mặt, khóe miệng khẽ nhếch, vừa yêu vừa hận mà nhìn một bàn đầy ắp món ngon.
Tô Điềm gãi gãi đầu, nhiều như vậy sao? Vịt quay, miến, đậu phụ... Hình như cũng hơi nhiều.
"Ngon thì ăn nhiều một chút đi." Tô Điềm quanh quất lảng sang chuyện khác, ăn nhiều sẽ không nghĩ đến những chuyện linh tinh lặt vặt này nữa.
Ăn xong một bữa cơm, trăng đã treo đỉnh đầu.
"Bá phụ, bá mẫu, buổi tối trời lạnh, hai người không cần tiễn cháu nữa". Vương Xung ôm bụng, đỡ eo, vừa đi vừa ngoảnh lại nói. Nhìn dáng vẻ của hắn lúc này, quả thực không khác gì một thai phụ. Đồ ăn hôm nay ngon khó cưỡng, ngay cả Giang Lương vốn lạnh lùng như thế cũng ăn không ngừng nghỉ.
Miếng đậu sốt cay cuối cùng cũng bị hắn lấy trộn cùng cơm, một mình tận hưởng mĩ vị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play