Khi trăng treo trên đầu ngọn cây, ngoài sân đã treo đầy lạp xưởng, quan trọng nhất bây giờ là phải hong gió và phơi khô.
Ngũ Phân nhìn trong phòng thịt, trong lòng cao hứng, lo lắng nói: "Thịt nhiều như vậy, lại có mùi hương rất nồng, nhỡ có trộm vào thì sao?"
Tô Điềm xoay chuyển mắt, chỉ chỉ vào Mạc Lương: "Mạc tiên sinh sẽ phụ trách việc, có được không?"
Mặc Lương vuốt râu, nghiêm túc gật đầu, cũng không có gì lớn, vấn đề chính là phòng hắn gần chỗ treo lạp xưởng nhất, cho nên mùi thơm của lạp xưởng sẽ vờn quanh phòng hắn, khi ngủ, mũi hắn luôn tràn ngập mùi thịt. ... Rốt cuộc đây là hạnh phúc hay là cực hình?
Lúc Tống Lãm cũng người của mình nghe thấy tiếng lão thần liền đứng sang một bên, nhưng trong mắt lại hiện lên nụ cười vui vẻ: Mùi thơm quá, khẳng định hắn sẽ không ngủ được!
Tô Điềm không biết Mặc Lương đang nghĩ gì, hiện tại nàng đang nghĩ đến việc đặt mua đồ Tết.
Ở xã hội hiện đại, vì nhiều nguyên nhân mà Tết Nguyên đán của nàng đã sớm mất chất từ lâu, bây giờ có cơ hội bù đắp, Tô Điềm sẽ lại càng chuẩn bị chu đáo hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play