Tô Điềm một mình ở trong căn phòng bừa bộn, trong tay có hai ngàn lượng bạc, đây tính là gì, là tiền bốn phương tám hướng gửi tới à, mỗi lần đến là một lần che trời lấp đất?
Lắc đầu, Tô Điềm tìm một chiếc hộp có khóa, nhét chỗ tiền này vào đó, sau đó nhét hộp vào góc giường, nàng nên giữ lại số tiền này để phòng khi khẩn cấp sau này. ...
Còn nửa tháng nữa là Tết Nguyên đán, Tô Điềm đang định làm một ít lạp xưởng, lạp xưởng rất béo ngậy nên dù hấp hay xào đều có hương vị độc đáo.
Điền nương tử đã làm sạch ruột heo, chỗ ruột này được nàng mua từ các sạp hàng thịt từ sáng sớm, ruột heo dày hơn ruột cừu, có khả năng giãn nở tốt hơn, thích hợp làm lạp xưởng hơn nên Tô Điềm thích dùng ruột heo hơn.
"Sư phụ, ngài cũng muốn kho cái này à?" Sau lễ bái sư, Điền nương tử đã sửa các gọi chưởng quầy thành sư phụ Tô Điềm, nàng không ngại Tô Điềm nhỏ hơn mình mấy tuổi, đối với nàng, có thể học một nghề để an cư lập nghiệp là quan trọng nhất, mọi thứ khác đều vô nghĩa.
Trước đây Tô Điềm dùng loại nội tạng này để làm món kho nên Điền nương tử cho rằng đây là món kho mới.
"Không, bây giờ ta sẽ dùng nó để làm lạp xưởng." Tô Điềm đang băm nhân thịt, lần này nàng định làm một trăm cân lạp xưởng, vì vậy cần rất nhiều nhân thịt, ngay cả hai bá nương của nàng và Lý Hồng Nguyệt cũng đều giúp đỡ, để làm được nhiều nhân thì cần nhân lực lớn, nếu làm xong sớm thì nàng cũng có thể gửi một ít cho Thẩm gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT