Cô gái đến gõ cửa sơn môn có dung nhan xinh đẹp, mặt mày đều toát lên vẻ dịu dàng. Nàng được Mẫn Tú coi là người đẹp nhất mà mình từng gặp, "trạng thái nồng ý xa thục lại thật, vân da tinh tế cốt nhục vân" (thần thái thanh thoát, da thịt tinh tế). Mẫn Tú không khỏi âm thầm nuốt nước bọt.
"Ngài là?" Nàng không chỉ có một khuôn mặt đẹp, khí chất cũng thập phần bất phàm. Mẫn Tú cảm thấy lúng túng, nhẹ giọng hỏi.
Liễu Huyên cười như không cười nói: "Ta là người tới nhậm chức chưởng môn Tê Xuyên." Nàng đưa ra một chiếc ngọc bội hình chim xanh ngậm ngọc. Mẫn Tú thấy thế liền dùng tín vật truyền thừa đã lâu của tông môn mình để hợp lại. Hai chiếc ngọc bội trong tay nàng hợp nhất lại thành một.
Hai người sau đó trò chuyện mới biết, khai sơn tổ sư của Tê Xuyên Môn năm đó từng chịu sự chỉ điểm của trưởng bối sư môn của Liễu Huyên, nhờ đó mới có nội tình công pháp để khai tông lập phái. Theo lý này, Tê Xuyên đáng lẽ phải là chi nhánh của sư môn Liễu Huyên.
Bất quá Mẫn Tú đâu thèm bận tâm lời nàng nói thật giả. Bản thân mình một Luyện Khí cầm Thổ Địa Lệnh Phù vốn đã nguy hiểm trùng trùng. Đối phương đã nguyện bảo lưu danh xưng Tê Xuyên, thay nàng truyền thừa môn phái, coi như là một chuyện tốt lớn lao vậy.
Cứ thế, Liễu Huyên liền trở thành chưởng môn mới của Tê Xuyên Môn ở Yên Khê Lĩnh. Mẫn Tú nhìn nàng không chút hoang mang chỉnh đốn môn phái, tu sửa cung điện, phảng phất tiền tài trên người không có nơi tận cùng vậy. Đến khi hai vị trưởng lão "theo Hành" trong lời nàng đến, Tê Xuyên đã quang cảnh đại sửa, khiến lòng người ở các nơi của Yên Khê Lĩnh rung động.
Hai vị trưởng lão "theo Hành" kia không biết là tu vi gì, nhưng chỉ cần đứng ở sơn môn, những tu sĩ Ngưng Nguyên Phân Huyền kiêu ngạo tự đắc ngày trước liền cúi đầu xưng thần, như những bông lúa mạch mùa thu cúi mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT