Quan Bác Diễn mỉm cười ho nhẹ hai tiếng, dẫn Triệu Thuần tiến lên: "Vẫn là để Triệu sư thúc ngươi tự mình nói đi."
Lại đem thân phận thiếu nữ giới thiệu cho Triệu Thuần biết được —— nàng tên húy là Đỗ Tiêu, là đồ tôn dưới trướng Chung Lãm. Sư phụ nàng là đệ tử quan môn của Chung Lãm, nhưng đã bất ngờ vẫn lạc hơn mười năm trước. Chung Lãm liền tiếp nhận Đỗ Tiêu vừa mới vào sư môn về bên cạnh giáo dưỡng, danh nghĩa là sư tổ, nhưng trên thực tế lại gánh vác trách nhiệm truyền thụ đạo pháp.
Triệu Thuần khẽ gật đầu, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên là như vậy, chắc hẳn người đã vẫn lạc kia hẳn rất được Chung Lãm kính trọng, mới yêu ai yêu cả đường đi, đem Đỗ Tiêu cùng nhau coi trọng. Dù sao Chân Anh tu sĩ đại đa số không để tâm việc vặt vãnh, người như hắn chịu hạ mình chỉ điểm đồ tôn thì càng ít.
Bất quá những điều này cũng đều là suy đoán, Quan Bác Diễn chưa từng tiết lộ, nàng liền chỉ ở trong lòng hơi đánh giá.
Đỗ Tiêu thấy Quan Bác Diễn một tay nắm tay đặt bên miệng, hiển nhiên là hàm ý cười, trong lòng không khỏi tử tế suy nghĩ xem nàng và Triệu Thuần đã gặp nhau ở đâu.
Nàng còn chưa ngờ tới, Triệu Thuần liền mở miệng, lạnh nhạt gọi: "Phi Tuyết đạo hữu."
Đỗ Tiêu lập tức như gặp phải lôi bổ, đứng bất động trước mặt hai người, sau đó thấy hai má nàng cấp tốc ửng lên một tầng đỏ rực như ánh chiều tà, kinh ngạc nói: "Nguyên lai Quan sư thúc là từ miệng người biết được!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT