Từ sau đêm giao thừa ấy, Thẩm Minh Nguyệt nhận ra một chuyện vô cùng đáng lo, ca ca cô bé dạo này cứ như người mất hồn.
Người trước giờ vốn vô tâm vô phổi, ăn nói bừa bãi, nay lại suốt ngày ủ rũ thở dài, ánh mắt vô thần, thần sắc như đang diễn phim Quỳnh Giao.
Rất không ổn.
Càng nghĩ càng thấy có vấn đề.
Cuối cùng, đến một buổi chiều nọ, khi lại thấy Thẩm Minh Yến ngồi lì trên sofa, mắt dán vào khoảng không trước mặt, mặt mũi buồn bã đến mức khiến người ta muốn cúng bát cháo trắng, Thẩm Minh Nguyệt rốt cuộc không nhịn được lên tiếng: “Ca, anh làm sao vậy?”
Thẩm Minh Yến ngồi phịch trên sofa, cả người như hoá thành tượng đá biết thở. Anh nói như than thở: “Không phải em bảo chiều nay Giản Tang tới học bổ túc với em sao? Sao còn chưa thấy đâu?”
Thẩm Minh Nguyệt vừa ngồi xuống đối diện, vừa thản nhiên gặm khoai tây lát: “Chắc là bị kẹt gì đó trên đường thôi, em còn chưa sốt ruột, anh gấp cái gì? Dạo này anh uống nhầm thuốc rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT