Hành lang khi ấy rơi vào một khoảng lặng đến nghẹt thở.
Biểu cảm trên gương mặt Vương Kỳ hết tái nhợt rồi đỏ ửng, một lúc sau lại trắng bệch, hoàn toàn không thể duy trì nổi sự điềm đạm thường ngày.
Giản Văn Văn cắn môi, không dám nhìn ai, nhưng lại bước nhanh đến trước Giản Tang, giọng điệu khẩn thiết, mang theo chút nức nở: “Hội trưởng… xin lỗi, thật sự xin lỗi. Là mẹ tôi quá đau lòng vì tôi, nên mới nhất thời hồ đồ. Cậu đừng giận bà được không… Tôi thay mẹ xin lỗi cậu.”
Cảnh tượng giống như một vở kịch.
Ngay sau đó, Vương Kỳ cũng vội vàng bước tới theo con trai, cố gắng kéo ra nụ cười hoà nhã, nhẹ giọng nói: “Tang Tang, thật sự xin lỗi. Là dì vừa rồi hồ đồ quá, con đừng để trong lòng có được không?”
Thái độ của hai người lúc này hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ hùng hổ khi nãy.
Giản Tang yên lặng nhìn bọn họ, ánh mắt bình thản không gợn sóng, sau cùng chậm rãi cất giọng: “Xin lỗi, tôi không chấp nhận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play