Vài phút sau, Giản Văn Văn bị Lý Quảng cõng trên lưng, người còn run lẩy bẩy như tờ giấy, lảo đảo đi đến phòng y tế. Đằng sau là một nhóm học sinh vây quanh phụ họa, vẻ mặt ai nấy vừa lo lắng vừa như đang xem kịch.
Không lâu sau, Vương Kỳ – mẹ của Giản Văn Văn cũng hối hả chạy tới.
Bà ta mặc một bộ đồ hàng hiệu chỉn chu, toàn thân tỏa ra hương nước hoa đậm đặc. Gót giày cao chót vót gõ xuống hành lang vang lên những tiếng "cộp cộp" khô khốc, khiến không khí xung quanh càng thêm căng thẳng.
Vừa vào tới nơi, Vương Kỳ đã lao đến bên giường, nắm chặt lấy tay con trai, khuôn mặt đầy lo lắng: “Văn Văn! Con làm sao lại ra nông nỗi này?!”
Giản Văn Văn co người lại, trong tay vẫn ôm chiếc túi sưởi bác sĩ vừa phát, toàn thân rét run như vừa bò ra từ tủ đông, từng đợt hắt hơi liên tục khiến cả người như run bắn lên.
Một vị bác sĩ từ phía sau đi đến, nhẹ giọng giải thích: “Chắc do em ấy ở trong không gian nhiệt độ quá thấp trong thời gian dài, nên có biểu hiện cảm lạnh và sốt nhẹ. Uống thuốc vài ngày, nghỉ ngơi điều độ thì sẽ ổn thôi ạ.”
Nhưng Vương Kỳ nghe đến hai chữ “phát sốt” liền lập tức biến sắc, buột miệng: “Phát sốt? Sao được! Ngày mai là lễ khai mạc, Văn Văn còn phải biểu diễn piano, còn phải lên sân khấu đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play