Trong một thoáng, tất cả đều im bặt.
Thân hình cao lớn của Thẩm Minh Yến chậm rãi đứng thẳng, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám bạn vây quanh. Giọng anh lười biếng nhưng rõ ràng nghe ra được sự bực dọc: “Tôi còn chưa c.h.ế.t đâu. Mấy người rốt cuộc đang hoảng cái gì vậy hả?”
……
Vương Dương là người đầu tiên phá tan bầu không khí ngượng ngùng. Cậu ta nhào tới, không nói không rằng mà ôm chặt lấy Thẩm Minh Yến, hét to đầy phấn khích: “Lão đại, cậu ngầu quá! Tụi mình thắng rồi!”
Cũng bởi vì Thẩm Minh Yến không sao, tinh thần toàn đội cuối cùng cũng được buông lỏng, tiếng reo hò chiến thắng vang dội khắp khu Đông.
Trận đấu này thật sự quá tuyệt vời. Tuyệt đến mức khiến những lời giễu cợt trước đó nào là "bao cỏ", "mọt sách", "chỉ có tiền chứ chẳng có sức" đều bị đánh bật ra khỏi đầu mọi người. Hôm nay, bọn họ ngẩng cao đầu, thật sự làm nên chuyện.
Thẩm Minh Yến “tê” một tiếng, khẽ nghiến răng nghiến lợi, giọng trầm khàn đầy bất mãn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play