Khi Thẩm Minh Yến bước chân lên sân bóng, không khí xung quanh như khẽ chấn động.
Nam sinh cao lớn khoác trên mình đồng phục đỏ rực nổi bật, dáng người thẳng tắp như được ánh mặt trời đúc thành. Mỗi bước chân đều thong dong mà mạnh mẽ, mang theo khí thế vừa bá đạo vừa lười nhác, như thể cả sân vận động đều chỉ là phông nền cho một mình anh toả sáng.
Phía sau là cả đội đỏ rực nối gót, nhưng ánh mắt của tất cả cả khán đài lẫn đối thủ đều bị anh một mình hút trọn.
Ánh nắng nghiêng nghiêng đổ xuống gương mặt của thiếu niên, ngũ quan sâu sắc lập thể, sống mũi cao, môi mỏng xinh đẹp như được điêu khắc. Gương mặt ấy vốn đã đẹp đến câu hồn, lại còn mang theo một chút lạnh lùng ngạo nghễ trời sinh, khiến người ta vừa nhìn đã sinh ra cảm giác muốn thần phục.
Hà Dũng vừa thắng hiệp đầu, khí thế còn chưa tan, giễu cợt nói: “Đội trưởng Thẩm, cuối cùng cũng chịu lên sân rồi à?”
Thẩm Minh Yến khẽ nghiêng đầu, nhướng mày cười nhạt: “Ồ? Thấy tôi lên, trông cậu có vẻ... vui ghê.”
Hà Dũng hừ lạnh một tiếng, nghiêng vai khiêu khích: “Dĩ nhiên rồi. Trận đầu các người né không lên sân, tôi còn tưởng các người định nhận thua luôn cơ đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT