Thẩm Minh Yến “tê” một tiếng, giơ tay ôm chân: “Vợ à, em đánh người bị thương, hình như không đúng lắm thì phải?”
Giản Tang lúc này mới sực tỉnh.
Cậu lập tức hoảng lên, ngồi thẳng dậy, cuống quýt cúi đầu kiểm tra: “Anh có sao không? Va vào đâu à? Để tôi xem… tôi gọi xe cấp cứu, anh kiên trì chút xíu...”
Thẩm Minh Yến cười, không nhúc nhích, để mặc cậu kiểm tra như mèo nhỏ bận rộn, đôi mắt sâu thẳm vẫn luôn dõi theo từng cử động lo lắng kia.
Khi Giản Tang cúi người lại gần, Thẩm Minh Yến rốt cuộc lên tiếng.
Giọng anh khàn khàn, như gió đêm lướt qua mặt hồ: “...Xin lỗi.”
Giản Tang dừng lại, nghiêng đầu: “Hửm?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT