Thẩm Minh Yến vẫn giữ vẻ ung dung, ánh mắt sắc như dao, từng câu từng chữ đều rất rõ ràng: “Khó trách lần trước tôi thấy ngài đi cùng một nữ ca sĩ nổi tiếng. Thì ra là đồng điệu về nghệ thuật. Nếu để phu nhân của ngài biết, chắc sẽ mừng lắm, đúng không?”
Triệu đổng trắng bệch cả mặt. Ánh mắt chớp chớp vài lần, cuối cùng lắp bắp: “Thẩm... Thẩm công tử nói đùa rồi, tôi đâu có quen biết gì... Tôi xin phép...”
Ông ta vội vàng rút lui, bước chân lảo đảo, bóng lưng chật vật chen vào đám đông.
Không khí xung quanh chợt im bặt.
Thẩm Minh Yến thu ánh mắt về, cười lạnh một tiếng, thấp giọng buông ra một câu mắng khẽ: “Đồ ngu.”
Giản Tang quay sang nhìn anh, trong mắt có chút bất ngờ, lại xen lẫn ấm áp không lời. “Không phải nói đang bận sao? Sao lại đến đây?”
Thẩm Minh Yến liếc cậu một cái, khóe môi hơi nhếch, ánh mắt ẩn chứa chút giận dỗi: “Mở miệng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play