Sau một tiếng sấm lớn nữa, bốn phía đều lạnh đến cực điểm. Bùi Nghiễn đứng sững tại chỗ, đột ngột nhìn về phía Sở Thấm. Thanh Thu, Thanh Tuyền cũng nhìn hắn chằm chằm, mặt không dám lộ ra điều gì, nhưng trong lòng lại thay Sở Thấm mà sinh hận.
Tiểu Chương là người tốt, thấy tình thế quá đỗi lúng túng, không nói lời nào liền hành lễ một cái, rồi vội vàng đưa A Vân rút lui.
Trong căn phòng chết lặng, Bùi Nghiễn và Sở Thấm nhìn nhau thật lâu. Cuối cùng, hắn khàn giọng nói: “Nàng... nàng nói gì cơ? Không phải…”
Sở Thấm mím chặt môi, không nói lời nào.
Bùi Nghiễn rốt cuộc cũng định lại tâm thần, vung tay đuổi Thanh Thu, Thanh Tuyền lui ra, cả Vương Vũ cũng theo đó lui khỏi phòng. Hắn đi nhanh đến cửa, đóng sầm lại, rồi quay lại đứng trước mặt Sở Thấm, hít sâu một hơi: “Ta không biết nàng đã nghe từ đâu ra những điều gì. Ta đúng là mang một người ngoại thất về, nhưng không phải là của ta, mà là của Hoắc Kỳ.”
Sở Thấm sững người: “Cái gì?”
“Hoắc Kỳ đã bị tống vào ngục, nàng cũng biết.” Khi Bùi Nghiễn nói đến việc chính sự, giọng bất giác hạ thấp, “Hiện giờ điện hạ Thái tử nói muốn cứu y, nhưng chưa biết có được hay không, trong lòng bọn ta cũng không dám chắc. Người ngoại thất kia… xuất thân thấp kém, phủ Bá tước Xương Nghi không chịu cho nàng ta danh phận. Y sợ nếu mình không thể sống sót, thì mẹ con họ sẽ không có đường sống.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT