Hắn nhất thời im lặng, Hoắc Kỳ bởi cớ ấy mà càng thêm bất an, kéo lấy tay áo hắn, hối thúc:
“Ngươi nói gì đi chứ!”
“Ngươi muốn ta nói gì đây?” Bùi Nghiễn bất đắc dĩ lắc đầu, “Trước tiên cứ giữ mạng đã, điện hạ nói sẽ cứu ngươi.”
“Điện hạ không cần cứu ta đâu.” Hoắc Kỳ liên tục lắc đầu, “Dã tâm của Lệ vương… ngươi và ta đều rõ. Điện hạ nên lấy đại cục làm trọng. Giờ mà chỉ chăm chăm lo cho tính mạng của ta, tất để lại miệng lưỡi cho Lệ vương, đến lúc đó thì…”
Bùi Nghiễn như có điều suy nghĩ:
“Nếu ngươi đã nghĩ thế, sao không trực tiếp lấy chết tạ tội?”
“Ta từng nghĩ đến rồi.” Hoắc Kỳ mỏi mệt khép hờ mắt, “Nhưng lại sợ như vậy trái lại sẽ bị Lệ vương nắm lấy nhược điểm, nói ta sợ tội mà tự vẫn. Khi ấy, điện hạ càng khó ăn nói. Nên là sống hay chết, vẫn phải để điện hạ định đoạt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play