Sở Thấm chỉ nghe thấy Bùi Nghiễn đang tựa lên vai nàng hít sâu một hơi, sau đó liền cảm thấy lưng mình bị ôm chặt lấy. Hắn vẫn nói với giọng mệt mỏi, nhưng đã có thêm vài phần sức lực:
“...Không cần, nàng ngủ đi.”
“Thiếp về rồi cũng có thể ngủ mà.” Nàng đáp.
Lời này là thật. Sự vụ trong nội trạch tuy không ít, nhưng nàng đã quen tay, làm gì cũng nhanh. Như vậy, mỗi ngày nàng đều có không ít thời gian rảnh rỗi, muốn ngủ lúc nào chẳng được?
Bùi Nghiễn khẽ thở dài, rốt cuộc cũng thôi không dựa lên người nàng nữa. Hắn rời khỏi vai nàng, ngồi ngay ngắn lại, mỉm cười:
“Không sao, ta chỉ là than vãn vài câu, nàng coi như nghe cho vui đi.”
Hắn biết lời đề nghị của nàng là chân tình, nhưng bản thân cũng nghiêm túc không muốn nàng vì hắn mà dậy sớm theo. Hắn tự thấy mình chưa đến mức yếu đuối như vậy, mười mấy năm đều sống thế qua, đâu đến nỗi vì chuyện nhỏ này mà khiến thê tử cũng phải theo mình vào cung?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT