Sở Thấm nói xong liền quay sang vị quan bộ Hình, ý là chờ ông định giá. Quan bộ Hình suy nghĩ một lát rồi đáp:
“Căn theo lãi suất in dấu tiền hiện nay, thường thì mỗi tháng lấy lãi hai phần. Nhưng cô nương đã ghi rõ trên khế ước, nếu hoàn trả đúng hạn thì không tính lãi, vậy nên từ tháng Mười Một đến tháng Chạp một tháng ấy không có lãi mà tính. Tính từ tháng Chạp đến tháng Giêng, ba nghìn lượng hai phần lãi là sáu trăm lượng, tổng cộng phải hoàn trả ba nghìn sáu trăm lượng. Còn khoản tiền thuốc thang...”
Ánh mắt ông dừng trên người An di nương, Sở Thấm nói tiếp:
“Mọi chuyện ta đều nói thật với đại nhân — ta vừa xem qua, di nương nhà ta tuy ngoài da không thương tổn gì lớn, nhưng rõ ràng bị đá một cước vào ngực, khi ấy liền hộc máu, chắc chắn bị nội thương. Đại nhân cũng thấy, di nương tuổi còn trẻ, thực ra so với ta còn nhỏ hơn mấy tháng, nếu vì vậy mà lưu lại di chứng thì cả đời cũng không yên ổn, thế nên nói đến tiền thuốc men…”
Nàng liếc nhìn An Thành Nhân:
“Coi như bốn trăm lượng, cũng chẳng tính là quá tay. Gộp lại tròn bốn nghìn lượng.”
“…” Vị quan bộ Hình thoáng cảm thấy có phần quá đáng, vì đối với nhà thường dân, bốn trăm lượng mà đi khám một trận bệnh thật là ly kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT