Cả đêm hôm đó trôi qua yên ổn, con lệ quỷ cũng không xuất hiện nữa. Nhưng sau cú sốc vừa rồi, Uông Thiến sợ đến mức không dám ở một mình, cả đêm ngồi co ro trên ghế sofa, ôm chặt tay cha, run rẩy đến tận lúc trời sáng cũng chưa bình tĩnh lại được.
Vết bầm đen trên chân cô do quỷ bóp để lại đã sưng lên, đau nhức khó chịu. Khuôn mặt cô trắng bệch không còn chút máu. Không gì có thể khiến người ta cảm nhận rõ rệt sự kinh hoàng như thế này.
Dấu vết quỷ để lại còn mang theo độc âm, nếu không chữa trị, chỗ đó sẽ dần hoại tử, nặng thì phải cắt bỏ chân, thậm chí mất mạng.
Khang Thời lại không mang theo thuốc trị loại độc này, nên định đưa Uông Thiến về đạo quán để trục độc ra.
Uông Quốc Luân lập tức xin đi cùng, ngôi nhà vốn ấm áp, giờ chẳng khác gì một con thú khổng lồ chực nuốt chửng ông bất cứ lúc nào. Ông nói gì cũng không chịu ở lại một mình.
Khang Thời nghĩ cũng đúng, vì vợ của Uông Quốc Luân gặp chuyện ngay ban ngày, nên trời sáng cũng chưa chắc an toàn. Thế là anh quyết định đưa cả nhà về đạo quán trước rồi tính tiếp.
Ôn Nhiên thì từ chối lời mời đi cùng, chuyện này Khang Thời đã nhận, cậu không cần bám theo sát. Hạ Vũ thì rất muốn đi, vừa sợ vừa tò mò, nhưng trong phòng ngủ còn có bệnh nhân cần chăm, hơn nữa bản thân đã gần hai ngày hai đêm chưa ngủ, nếu không nghỉ ngơi thì sẽ kiệt sức mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT