Đại thụ một lần nữa nảy mầm, sinh trưởng tươi tốt, nhưng dường như chỉ còn chống đỡ được một ngày. Lúc này đã có vô số lá xanh theo gió rụng xuống, từng chút tưng chút tiêu hao chỗ sinh mệnh cuối cùng.
Cố Dương đứng trong lòng bàn tay hắn, đưa tay đón lấy một chiếc lá rơi, ôm vào ngực.
“Chỉ vài tiếng nữa thôi, nó sẽ hoàn toàn héo tàn. Có lẽ đến cuối cùng, nó vẫn chẳng đợi được người mà nó mong chờ.”
Phàn Uyên nhìn Cố Dương đang nâng chiếc lá, rồi cầm lấy lá trong tay cậu, đưa lên môi khẽ thổi một hơi.
“Phụt ——”
Cố Dương lập tức ngồi trong lòng bàn tay hắn cười nghiêng ngả:
“Cậu vẫn chẳng biết thổi lá cây gì cả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play