Sau khi tỉnh ngủ, hiếm hoi được một lần Phàn Uyên không bắt Cố Dương học bài, chỉ thuận tay nhét cậu vào hộc bàn, mặc kệ cho cậu rúc ở đó chơi điện thoại.
Đừng thấy người cậu nhỏ mà coi thường, tốc độ chơi game chẳng chậm chút nào. Hai bàn tay bé xíu lướt nhanh như gió, loáng cái đã chơi xong mấy ván Tiết tấu đại sư.
Nhưng sau đó thì mệt rã rời, màn hình di động quá rộng đối với kích cỡ hiện tại của cậu, cuối cùng đành ngoan ngoãn thoát game, mở trình duyệt đọc báo.
Vừa lướt một lát, Cố Dương đã thấy ảnh chụp nhà của Phàn Uyên ngồi chễm trệ trên mục hot. 
Ảnh rõ ràng được chụp từ ngoài hàng rào. Tuy khoảng cách có chút xa, nhưng vẫn có thể nhận thấy khu vườn tràn ngập hoa giữa mùa đông lạnh giá, đẹp đến mức khiến người khác kinh ngạc.
Người chụp chắc hẳn là hàng xóm hoặc ai đó quanh đây. Ảnh vừa đăng lên mạng đã nhanh chóng thu hút truyền thông, không bao lâu đã có người lần ra được địa chỉ nhà Phàn Uyên, muốn xin được phỏng vấn nhưng vì trong nhà không ai nên đành từ bỏ.
Cố Dương nhìn lượng xem cùng độ chú ý càng ngày càng tăng, có chút hoảng hốt lẫn chột dạ khẽ kêu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play