Toàn thân Trình Lệnh Tuyết cứng đờ như khúc gỗ.
Công tử vẫn còn giữ lễ, môi chưa chạm vào da cổ nàng, nhưng hơi thở lại không bỏ sót chút nào. Giọng nói chỉ hai người nghe được khe khẽ vang lên bên tai nàng:
“Thả lỏng một chút.”
Trình Lệnh Tuyết muốn khóc mà không ra nước mắt.
Thả lỏng?! Giờ phút này bảo nàng làm sao thả lỏng được đây…
Nàng đang ngồi trên người hắn, mà hắn thì lại đang vùi mặt vào cổ nàng. Trước kia hắn từng như thế, thậm chí hôm qua, nàng còn ở trên thuyền nắm lấy mệnh môn của hắn, sau đó… còn bị hắn đè từ phía sau…
Nhưng khi đó đầu óc hắn chưa tỉnh táo, nàng cũng bất chấp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT