Cơ Nguyệt Hằng không nói gì, ngửa mặt nhìn bầu trời đêm lộ ra giữa vách đá cao xung quanh.
Giữa chân mày dâng lên một tia hối hận.
Vừa rồi… hắn lẽ ra nên tiếp tục.
“Thôi.”
Giọng hắn vẫn bình thản như mọi khi, đôi khi thản nhiên đến mức giống như không mang cảm xúc người thường. Nhưng lúc này, Trình Lệnh Tuyết lại nghe ra trong từ “thôi” ấy có sự ghét bỏ và bất đắc dĩ rõ ràng.
Thái độ của hắn đã quá rõ ràng, nàng cũng không phải kẻ ngốc.
Là nàng đã cho rằng con cháu quyền quý cái gì cũng cần hầu hạ, nên hiểu sai câu “đỡ” của công tử rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play