Cái gọi là "Tổ công tác xử lý lao động dư thừa" thực ra chính là gộp tất cả mọi người trong ủy ban khu phố và đồn công an lại cùng nhau vận động số lao động dư thừa trở về quê sản xuất.
Lúc này Diệp Mãn Chi thực sự chẳng hứng thú chút nào với công việc như vậy, ngay cả với những người như ông cụ nhà Quách Nhị Nhi cô cũng không muốn đến tận cửa thuyết phục họ về quê.
Cô cũng không rõ nguyên nhân là gì, có thể vì nhà họ Diệp cũng xuất thân từ nông thôn chăng, dù sao thì cô cũng chẳng có mấy tinh thần.
Chủ động về quê sản xuất và bị người ta thuyết phục quay về, cảm giác tâm lý chắc chắn là rất khác nhau.
Vì thế từ sau khi đi làm đến nay, đây là lần đầu tiên đồng chí Tiểu Diệp xuất hiện tình trạng tiêu cực lười biếng.
“Tiểu Diệp, cô sao thế?” Lưu Kim Bảo ghé qua hỏi, “Tôi thấy cô có vẻ chẳng nhiệt tình gì với việc vận động người ta về quê cả?”
Diệp Mãn Chi tiếp tục cúi đầu đan khăn quàng, buột miệng bịa đại một câu: “Vận động cũng không thể làm bừa, bọn tôi trong khu đại viện đang thực hiện theo chiến lược cả đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play