Lời tỏ tình của Ngô Tranh Vinh rất trực tiếp, mang theo sự dứt khoát quyết đoán và can đảm của một người lính, không để lại bất kỳ khoảng trống nào cho sự hiểu lầm.
Anh thẳng thắn nói ra rằng anh muốn yêu đương với Diệp Mãn Chi!
Đúng vậy, trong thời đại mà đa số người ta chỉ dám dùng những cách nói ẩn ý như “trở thành đồng chí cách mạng”, “tìm bạn bè”, “tìm đối tượng” để thể hiện tình cảm thì đồng chí Ngô Tranh Vinh của chúng ta lại thẳng thắn, mục tiêu rõ ràng, nói ra ba từ “yêu đương” với Diệp Mãn Chi.
Trong kinh nghiệm tình cảm của Diệp Mãn Chi, chỉ có mối hôn ước từ thời còn nhỏ như trò chơi búp bê. Trong mười tám năm cuộc đời, cô chưa từng gặp ai dám tỏ tình táo bạo như vậy.
Từ “yêu đương” khi lọt vào tai cô so với những cách nói khác nghe thật mờ ám và dịu dàng biết bao.
Hai má cô không chỉ đỏ bừng lên vì xấu hổ, ngay cả mí mắt cũng nóng rực.
“Anh nói mấy lời này làm gì chứ!”
Anh nói ra được chứ cô còn chẳng dám nghe!
Ngô Tranh Vinh thản nhiên: “Tỏ tình vốn dĩ không nên rụt rè. Nếu đã muốn thể hiện sự yêu thích thì không cần vòng vo.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT