Diệp Mãn Chi sau khi giới thiệu xong thì cũng để chuyện đó qua một bên.
Kết quả là đến cuối tuần khi về nhà mẹ đẻ ăn cơm, chị dâu tư vừa sụt sịt nước mũi vừa rơi nước mắt nắm chặt lấy tay cô.
“Lai Nha, chị biết nói gì bây giờ cho phải đây!” Thẩm Lượng Muội vừa sụt sịt vừa nghẹn ngào nói, “Chị đi làm cũng hai mươi năm rồi, chưa từng dám mơ có ngày lại gặp chuyện tốt như thế này!”
Thẩm Lượng Muội trước kia là người mù chữ, không biết được mấy chữ to. Sau này khi khu phố thành lập Trạm dịch vụ tiện ích phụ nữ Ba Tám, chị liền đến đó làm đầu bếp chuyên món bột.
Một làm là hai mươi năm trôi qua.
Chị chỉ nghĩ mình là người nhào bột, không ngờ trạm dịch vụ nơi chị làm việc năm nay lại được bình chọn là “Tập thể cờ đỏ Ba Tám cấp tỉnh”.
Với tư cách là nhân viên lâu năm nhất, chị đã cùng trạm trưởng đến tỉnh tham dự đại hội khen thưởng. Không chỉ được ăn cơm ở nhà ăn cơ quan tỉnh còn được xem kịch nói trong đại lễ đường!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT