Sau khi chính thức nghỉ hưu, Diệp Thủ Tín thấy buồn bã suốt một thời gian dài.
Ông bắt đầu chăn bò làm ruộng từ năm bảy tám tuổi, đến khi hơn mười tuổi thì lên thành phố làm người làm thuê sau đó học nghề rồi vào nhà máy làm việc — bận rộn suốt cả đời người. Đột ngột bị bắt ở nhà để “hưởng phúc”, trong lòng ông cứ như đường mật trộn ớt cay cảm giác thật khó chịu.
Ngoài việc nấu nướng ở nhà rồi tụ tập tán gẫu với mấy ông bạn già, ông chẳng còn việc gì nghiêm túc để làm nữa.
Những công nhân đã nghỉ hưu khác cũng có hoàn cảnh tương tự.
Với những công nhân lành nghề như họ thật ra chẳng ai muốn nghỉ hưu cả. Sức khỏe của mọi người vẫn ổn, dù ai cũng mang trong mình ít nhiều bệnh nghề nghiệp nhưng chưa đến mức phải ngồi nhà làm “ông nội”.
Bên nhà máy cũng biết những công nhân kỹ thuật này là báu vật nhưng cuối cùng vẫn cho họ nghỉ hưu.
Tại sao vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT