Những gì trải qua trong lòng Diệp Mãn Chi chẳng thể dễ dàng kể với người ngoài.
Cô chỉ chọn những điều có thể nói rồi kể lại với Hạ Trúc Quân.
“Huyện Thông Lan cảm thấy quy mô của nhà máy Lợi Hoa quá nhỏ, nếu lấy nó làm trung tâm để xây thêm các nhà máy phụ trợ như xưởng bột mì, xưởng bao bì… thì đúng là quá rườm rà làm lớn chuyện.”
Hạ Trúc Quân cười: “Vì một nhà máy nhỏ chỉ có ba trăm người đúng là không đáng để làm to chuyện như vậy.”
“Đúng vậy mà, tôi cũng hiểu khó khăn của phía huyện nên mới nghĩ đến việc mở rộng quy mô.” Diệp Mãn Chi vừa nhai một miếng dưa chuột vừa nói líu ríu: “Một nhà máy nhỏ không đủ thì làm thêm mấy nhà máy nhỏ nữa. Mọi người đều làm trong ngành thực phẩm có thể phát huy được lợi thế phối hợp trong ngành.”
Khu công nghiệp vốn không phải điều gì mới mẻ. Từ đầu thời kỳ giải phóng ở Tân Giang đã có khu công nghiệp rồi.
Chỉ là khi ấy toàn là khu công nghiệp nặng xoay quanh sản xuất máy bay hoặc ô tô mà thiết lập các nhà máy phụ trợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play