Sau khi suy nghĩ dần trở nên rõ ràng, Diệp Mãn Chi chỉ viết một bức thư gửi đi sau đó thì vẫn sinh hoạt và làm việc tại nhà máy Ánh Dương như thể hoàn toàn không hay biết gì.
Bức thư ấy được chuyển đến khu gia thuộc của Thành ủy, sau năm ngày liền được phân phát vào hộp thư nhà Phó chủ nhiệm Triệu.
Phó chủ nhiệm Triệu đọc được nội dung bức thư vào hôm trước, tối hôm sau liền gọi điện thoại bảo con gái về nhà mẹ đẻ.
“Ba, muộn thế này rồi mà gọi con về làm gì vậy?” Triệu Vệ Hồng vừa bước vào cửa liền càu nhàu.
Phó chủ nhiệm Triệu đưa bức thư cho cô ấy, hỏi: “Chuyện giữa Vương Tạo Phúc và cô nhân viên phục vụ này trước đây con biết không?”
Triệu Vệ Hồng nhận thư, nhanh chóng lướt qua một lượt, sắc mặt không vui: “Con biết từ lâu rồi. Nhưng thư này từ đâu ra? Ai lại viết cho ba vào lúc này?”
Đây chẳng phải chuyện gì vẻ vang nên cô ấy chưa từng kể cho người nhà biết, không ngờ lại có người viết thư tố cáo với cha cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play