Tối hôm đó sau khi tiễn bốn người Phan Côn Luân lên đường, Diệp Mãn Chi tranh thủ tìm cơ hội nói với Vương Tạo Phúc rằng tất cả cán bộ của Nhà máy Ánh Dương đều phải xuống xưởng lao động mỗi ngày, hy vọng giám đốc Vương có thể sớm thích nghi với nhịp độ làm việc của nhà máy.
Sau đó cô giao cho nữ trung đội trưởng dân binh là Miêu Tố Phân giám sát công việc của anh ta còn bản thân Diệp Mãn Chi thì ném chuyện của Vương Tạo Phúc ra sau đầu.
Trong lòng cô vẫn canh cánh chuyện dây chuyền sản xuất tivi trắng đen miễn phí kia.
Nghe nói tỉnh đã nộp đơn xin lên Bộ Cơ khí số 4.
Thuận lợi thì có lẽ nửa tháng nữa sẽ có kết quả.
Thế nhưng Nhà máy Ánh Dương đã chờ hơn một tháng rồi, ngay cả nhân viên chăn nuôi Tiểu Ngô cũng bắt đầu nghỉ hè mà bên cô vẫn chưa nhận được phản hồi gì từ Ủy ban Cách mạng tỉnh.
“Giám đốc!” – Điền Xuân Sơn chạy vào dưới cái nắng gay gắt giữa mùa hè thở hổn hển nói: “Đừng chờ nữa! Tôi nghe nói Nhà máy Điện tử số 2 ở Tân Giang cũng đang xin dây chuyền sản xuất đó với tỉnh!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT