Sau khi xác định mục tiêu thử nghiệm sản xuất súng hơi, mấy vị nam xưởng trưởng phụ trách việc nghiên cứu chế tạo còn Diệp Mãn Chi thì tổ chức nhân lực nộp đơn xin đăng ký nhãn hiệu lên Cục Công Thương.
Cô bận rộn mấy ngày liền chợt nhớ ra hình như tình hình tiêu thụ súng đồ chơi vẫn chưa có tiến triển gì.
“Như Ý, bên phòng cung tiêu thế nào rồi? Có nhận được đơn đặt hàng súng đồ chơi nào không?”
Chu Như Ý lắc đầu: “Tôi cũng đang định báo cáo chuyện này đây. Bên cung tiêu không bán được khẩu súng đồ chơi nào cả.”
“Một đơn cũng không có? Không thể nào chứ?”
“Thật mà, người bên cung tiêu nói họ mang sản phẩm đến cửa hàng và hợp tác xã tiêu thụ nhưng vừa nghe giá xuất xưởng là người ta đã lắc đầu rồi. Súng đồ chơi gì mà đắt thế này, người bình thường sao mua nổi?” Chu Như Ý do dự nói, “Giờ nhiều người bàn tán rằng chỗ súng đồ chơi này chắc phải nằm ụ trong kho mất thôi, cú ‘phát pháo mở màn’ của mình coi như bắn hụt rồi.”
Ngoại trừ mấy đơn hàng phụ tùng ô tô và linh kiện kim khí do các xưởng trưởng dùng mối quan hệ cá nhân mà kéo về, súng đồ chơi là sản phẩm đầu tiên thực sự đánh dấu việc chuyển đổi sản xuất của nhà máy Ánh Dương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play