Nghe tin danh sách đã được công bố, Diệp Mãn Chi không chậm trễ tối hôm đó liền quay về khu đại viện quân công.
“Anh, bên xưởng yêu cầu khi nào các anh phải đi vậy?”
“Lứa đầu tiên đi sớm nhất là tuần sau rồi,” anh ba cười đáp, “Nhà mình chẳng có gì cần anh lo nên anh định tuần sau đi theo đoàn luôn.”
Chị hai trách móc: “Nhà mình sao lại không có gì em phải lo? Em đi một cái là xong còn vợ con thì sao? Bố mẹ mình cũng đâu còn trẻ…”
Anh ba cười tươi để lộ hàm răng trắng bóng, “Ha ha, chẳng phải còn có mọi người sao. Em đi hỗ trợ xây dựng vùng tam tuyến, chị với chị cả và em út chịu khó về nhà thăm bố mẹ nhiều hơn là được.”
Chị hai mắt đỏ hoe đấm nhẹ vào vai em trai, “Em đúng là… Núi cao đường xa, nói đi là đi, đi rồi cũng chẳng biết bao giờ mới về được!”
“Chị hai, chị đừng trách anh ấy nữa,” Hoàng Lê kéo tay chị, nhỏ giọng nói, “Nếu Mãn Đường không đi thì chắc bố mình phải đi đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT