Khi tỉnh dậy, người đầu tiên lọt vào mắt Diệp Mãn Chi chính là gương mặt phóng to ở ngay trước mắt của Ngô Tranh Vinh.
Cô ngơ ngác đâm thẳng vào đôi mắt đen láy ấy, có cảm giác anh đã nhìn mình như vậy từ rất lâu rồi.
"Anh về rồi à?" Cô hỏi với giọng mơ màng.
Ngô Tranh Vinh khẽ "ừ" một tiếng đưa tay lau đi lớp mồ hôi mịn trên trán cô.
“Em thấy thế nào rồi? Có chỗ nào khó chịu không?”
Diệp Mãn Chi vừa mới tỉnh, đầu óc vẫn còn mơ hồ, lười biếng đáp: “Cũng ổn mà, chỉ là toàn thân chẳng còn chút sức lực nào...”
Liếc thấy chăn lạ và bức tường loang lổ trước mặt, cô phản ứng chậm nửa nhịp, khẽ hỏi: “Mình đang ở đâu vậy anh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT