Khi đạp xe ra khỏi đại viện quân khu, Diệp Mãn Chi không nhịn được hỏi:
“Anh nói xem mẹ chúng ta có thể làm hiệu trưởng nhà trẻ không?”
Thực ra cô rất muốn mẹ chồng mình làm hiệu trưởng.
Đồng chí Tôn tuy đã nghỉ hưu nhưng sức khỏe rất tốt, tinh thần dồi dào. Nếu có thể tái xuất giang hồ trong sự nghiệp thì chắc hẳn sẽ không còn thời gian để quan tâm tới đám trẻ như họ nữa.
Diệp Mãn Chi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, cô không sợ bị trưởng bối “ngó lơ”, chỉ sợ là những sự quan tâm bất ngờ từ người lớn.
“Ừ, tối nay về mẹ sẽ thành hiệu trưởng Tôn rồi.” Ngô Tranh Vinh đạp xe bên cạnh cô, liếc nhìn chiếc xe của cô:
“Chiếc 26 này em đạp thấy sao? Hay là về anh cũng mua cho em một chiếc thế này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT