Dưới sự dẫn dắt của Tử Tô, A Oanh chậm rãi bước vào một góc vườn tím ngập tràn hương tuyết của biển hoa hải đường.
Cả vườn hải đường trắng muốt như tuyết, theo gió rơi rào rạt. Có cánh hoa vương trên vai nàng, có cánh đáp nhẹ lên khuôn mặt ướt át của nàng. A Oanh ngẩn ngơ vươn tay, một cánh hoa mềm mại bay xuống lòng bàn tay nàng, nhưng rất nhanh đã bị gió cuốn đi, hóa thành mây khói trong không trung chỉ trong khoảnh khắc.
“Quản sự bảo rằng cây lựu trong viện chúng ta tuổi đã cao, không còn tươi tốt, nên cố ý chọn hải đường để thay thế. Di nương ra xem có vừa ý không?”
“Rất thích. Nhìn cảnh này, lòng người cũng trở nên thoải mái.”
“Ngươi thấy những cây hải đường trong viện này thế nào?”
“Không cần đợi đến mười ngày, ngài đã nuôi Chiêu ca nhi đến nửa tuổi rồi.”
“Nàng là thiếp thất danh chính ngôn thuận của ta, ta chỉ có một thiếp thất là nàng. Sao vậy, ta không thể nghỉ lại trong phòng nàng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT