“Chúng ta là phu thê kết tóc, từ nay về sau, ta sẽ đối với nàng kính trọng, yêu thương, đối với nàng thật tốt.”
Nước mắt làm nhòa tầm nhìn, Thẩm Minh Thục cảm nhận từng đợt sóng nhiệt ập đến, liếm láp làn da đã sớm chết lặng của mình. Thân thể nàng dường như càng lúc càng nhẹ, tựa như hóa thành một làn khói mỏng, bay bổng trôi đi.
Cùng Từ Hãn mai danh ẩn tích, làm một đôi phu thê bình thường, cả đời trốn đông tránh tây, sống những ngày tháng khuất nhục như thế, nàng thà chết cũng không muốn.
Nàng là trưởng nữ của Khánh Quốc Công phủ, từ nhỏ đã được tổ phụ dạy rằng trên đời này không có gì nàng không thể đạt được nếu nàng muốn. Vì những thứ đó, nàng đã dốc lòng mưu tính, hao tổn tâm cơ, cuối cùng cũng đạt được. Nhưng tất cả, tựa như cát sỏi trong tay, bị người khác cưỡng đoạt mất. Đến cuối cùng, chỉ còn lại hoa trong gương, trăng dưới nước, tất cả hóa thành công dã tràng, chỉ để may áo cưới cho kẻ khác.
Thẩm Minh Thục nhìn ngọn lửa rực rỡ ngập trời, nở nụ cười thê lương. Ánh lửa chiếu lên gương mặt nàng, tái nhợt mà sáng rực lạ thường.
Người nam nhân nàng yêu cả đời, đến lúc nàng chết cũng không chịu gặp nàng lần cuối. Ở khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, trong hồi ức của nàng lại chỉ toàn là gương mặt hắn, giọng nói hắn, từng lời hắn từng nói.
Đêm tân hôn, hắn mặc hồng y đẩy khăn voan của nàng, khi ấy nàng chỉ biết ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt tràn ngập ngượng ngùng và niềm vui không nói thành lời. Phu quân của nàng tuấn mỹ vô song, quyền cao chức trọng, đĩnh bạt như một ngọn núi cao thanh lãnh, giọng nói trầm thấp mang theo hơi rượu nhàn nhạt, hứa hẹn sẽ cả đời đối tốt với nàng, phu thê tôn kính như khách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play