A Oanh luôn cảm thấy đời này mình đã chịu không ít khổ cực. Từ nhỏ, vì mẫu thân là ngoại thất, vốn xuất thân từ ca kỹ, nàng ở trong phủ không được ai xem trọng. Chính vì thế, nàng đối xử với những người bên cạnh luôn hết lòng hết dạ.
Tùng Lam là nha hoàn thân cận của nàng, hai người gần như cùng nhau lớn lên từ thuở bé. A Oanh không giống Thẩm Minh Thục, không bao giờ nặng lời trách mắng hay đánh đập hạ nhân. Trong Tây viện, nàng không có bằng hữu, cũng chẳng ai dám kết thân với nàng. Tùng Lam không chỉ là nha hoàn, mà còn là người bạn tốt nhất, thậm chí có thể nói là tỷ muội thân thiết của nàng.
Thế nhưng, cảm giác bị tỷ muội phản bội, kiếp trước nàng đến tận lúc lâm chung vẫn không thể hiểu nổi. Hoặc có lẽ, khi hấp hối, nàng đã chẳng còn sức lực để suy nghĩ. Thế giới của nàng khi ấy chỉ còn một mảnh u ám. Những người nàng yêu thương, những người yêu thương nàng, cuối cùng đều rời bỏ nàng mà đi. Nàng đau khổ chờ đợi, nhưng chỉ nhận được sự thật bị giẫm đạp, lừa dối và thất vọng. Trên đời này, chẳng còn điều gì khiến nàng lưu luyến. Dù Thẩm Minh Thục có lương tâm trỗi dậy mà chữa trị cho nàng, e rằng nàng cũng chẳng thể sống thêm được bao lâu.
Nhìn nụ cười thuần khiết, chân thành trên gương mặt Tùng Lam trước mắt, A Oanh thoáng hoảng hốt. Nàng tự hỏi, liệu mọi chuyện trong giấc mộng kiếp trước có phải chỉ là một cơn ác mộng. Khi tỉnh mộng, những cảnh tượng đáng sợ, ghê tởm ấy chẳng qua chỉ là một hồi chấp niệm và ảo cảnh.
“Cô nương, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tùng Lam tò mò hỏi, giọng đầy sốt ruột. Đặc biệt khi nhìn thấy bộ y phục lụa hoa mỹ, tinh xảo mà A Oanh đang mặc, đôi mắt nàng sáng rực lên.
A Oanh mím môi. Lúc này, từ phía sau bước tới một nha hoàn dáng người cao gầy, mặt trái xoan, mắt phượng đơn, trông vô cùng thanh tú. Nha hoàn khẽ cười, nói: “Ngươi là Tùng Lam phải không? Ta vừa nghe di nương nhắc tới. Ta tên Tử Tô, là nha hoàn do phu nhân phái đến hầu hạ di nương.”
Tử Tô dừng lại một chút, rồi quay sang A Oanh, tiếp lời: “Đồ đạc trong phòng đã sắp xếp gần xong. Trời bên ngoài lạnh, di nương nên vào phòng sớm kẻo nhiễm bệnh. Có gì cần nói, chúng ta vào trong rồi hãy bàn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT