Khi rời đi, tiết xuân còn rực rỡ hoa nở, lúc trở về đã là ngày hè nắng cháy. Tiếng ve kêu rộn ràng dưới tán cây dương lớn trong sân, vang vọng khắp nơi. Tiểu nha hoàn cầm gậy dính, lặng lẽ trèo lên cành lá sum suê để bắt ve. Chỉ trong mười lăm phút, nàng đã bắt được vài con.
Trong phòng đặt hai khối đá lớn để làm mát, tạo nên hai thế giới đối lập: bên trong mát lạnh, bên ngoài nóng bức. Cánh cổng sân khẽ kêu “kẽo kẹt” khi được đẩy nhẹ từ bên ngoài. Tiếng thông báo vui mừng xen lẫn kích động vừa vang lên đã vội vàng tắt lịm. Tử Tô, đang quạt cho tiểu chủ tử, lập tức bừng tỉnh, nhìn qua cửa sổ ra sân, reo lên: “Di nương, di nương, Đại gia đã trở lại!”
A Oanh sớm đã dậy sau giấc trưa, nhưng vì Tuy Tuy vẫn còn ngủ, nàng lười nhác nằm trên sập đọc sách. Nghe tin, nàng vội vàng mang giày, nhảy xuống sập, đưa tay vuốt lại búi tóc. Cảm thấy tóc tai có phần rối loạn, nàng chạy đến trước gương, vừa soi vừa chải.
“Tử Tô, ngươi xem tóc ta có rối không, mau giúp ta chải lại!” A Oanh sốt sắng nói.
Nàng thầm oán trách Bùi Nguyên Tự sao không báo trước mà đã trở về. Rõ ràng ba ngày trước, thư hắn gửi còn nói phải năm sáu ngày nữa mới về. Hắn đột ngột trở lại thế này thật sự khiến nàng trở tay không kịp.
“Đại gia!” Chủ tớ hai người còn đang hối hả, đã nghe tiếng bước chân trầm ổn, nhanh nhẹn của Bùi Nguyên Tự vang lên ngoài cửa.
Mành bị gió thổi tung, một luồng khí mát lạnh tràn vào. Không thấy A Oanh ra đón, Bùi Nguyên Tự hỏi: “Di nương đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play