Sáng hôm sau, Bùi Nguyên Tự rời sập từ sớm, lúc ấy A Oanh vẫn còn chìm trong giấc ngủ sâu, đôi mắt nàng lộ rõ vẻ mệt mỏi, đến mức không hề hay biết hắn rời đi từ bao giờ.
Bùi Nguyên Tự rửa mặt qua loa rồi bước tới Di Hi Đường. Đại trưởng công chúa đã lớn tuổi, thường dậy sớm, và lúc này đang chuẩn bị dùng bữa sáng. Thấy cháu trai đến, bà vội sai nha hoàn mang thêm một bộ chén đũa.
Bùi Nguyên Tự nói với nha hoàn: “Ta dùng bữa giống tổ mẫu là được.”
Theo quy tắc, khi dùng bữa không nói chuyện, khi nghỉ ngơi không trò chuyện. Bà cháu hai người dùng xong bữa sáng, đã hơn nửa canh giờ trôi qua. Lúc này, Thái phu nhân Triệu thị, ngáp dài, được đám nha hoàn vây quanh từ Hiệt Phương Viện bước tới. Bà nghi hoặc nhìn trưởng tử, hỏi: “Con sáng sớm gọi ta đến làm gì?”
Bùi Nguyên Tự hướng mắt về phía Duyện Quốc đại trưởng công chúa. Bà ra hiệu cho Triệu thị ngồi xuống, đồng thời bảo người hầu lui ra.
Hắn vừa mở miệng nói được vài câu, Triệu thị đã nhíu mày, giận dữ cắt lời: “Có phải Lục thị đã mách lẻo với con không? Rõ ràng hoa mà nó đặt chất lượng không tốt, chẳng phải là lừa tiền người ta sao? Ta bảo nó đổi thì có gì sai? Vừa muốn nắm quyền quản gia, vừa muốn giữ thanh danh tốt, trên đời này làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Nó làm không tốt còn không cho người ta nói, ta thấy nó rõ ràng là giả bệnh!”
Bùi Nguyên Tự siết chặt tay trái, trầm giọng đáp: “Mẫu thân nghĩ ai cũng có tâm tư giống mình sao? Đệ muội vì không muốn gia đình sinh hiềm khích, trước giờ luôn nhẫn nhịn. Chuyện này là do quản gia báo lại với con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play