Tôi cúi xuống kiểm tra kỹ lưỡng một lượt, thì phát hiện trong phòng tắm có rất nhiều cát. Đặc biệt là ở tay chân, mũi miệng và cổ của Trần Kha, cát tích tụ dày đặc nhất.
Mặc dù bây giờ mấy đống cát đó trông như rời rạc nằm đầy dưới đất, nhưng đừng quên, Tát Sa Bà là cao thủ điều khiển cát. Bà ta muốn gom đám cát đó lại, nén cho thật chặt, tạo thành thứ gì đó cực kỳ cứng rắn, thì dễ như trở bàn tay.
Tôi chỉ vào mấy chỗ cát đọng trên người Trần Kha, nói với Ngụy Kim Kim: "Anh nhìn kỹ đi, cát trên người cô ấy, thấy vị trí có gì kỳ lạ không?"
Ngụy Kim Kim lúc này đã khóc đến nỗi nước mắt nước mũi tèm lem, còn tâm trí đâu mà nhìn cát với chả không cát.
Thôi bỏ đi, nói cũng như không, chả cùng tần số. Tính cách, tư duy, phản ứng — thứ gì cũng khác nhau, thật sự chẳng có gì để nói với loại người như hắn. Nếu không phải vì vụ của Tát Sa Bà, thì đời này tôi cũng chẳng muốn dính líu gì đến hắn.
Thôi, vẫn nên tự mình suy nghĩ phân tích cho rồi.
Không hiểu sao lúc này tôi lại thấy nhớ Dư Bân quá. Nếu anh ta có mặt, chắc chắn sẽ giúp tôi phân tích tình hình, thậm chí còn đưa ra vài cách đối phó với Tát Sa Bà. Mà cho dù có làm được gì hay không, chỉ cần có anh ta ở cạnh, kiểu gì cũng sẽ phun ra mấy câu ba xàm khiến tôi bớt căng thẳng. Đỡ phải luôn luôn căng dây thần kinh đến mức sắp đứt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play