Tôi cũng chẳng phải người xuất sắc gì, nhưng nếu buộc phải kể ra một điểm mạnh, thì có lẽ là khả năng ứng biến khi gặp nguy— có biến là nhảy số liền.
Thật ra làm nghề như chúng tôi, tiếp xúc với ma quỷ rất nhiều, chỉ cần một sơ suất nhỏ, cũng dễ bay màu. Xét về độ nguy hiểm cũng không kém chuyên gia gỡ bom mìn là mấy.
Nên người nào còn sống được tới giờ thì một là đạo pháp cực cao, hai là đầu óc phải cực kỳ lanh lợi. Nói về lanh lợi, tôi mà đứng thứ hai thì không ai dám dành thứ nhất. Đến nỗi sau này Dư Bân còn hay trêu tôi sao không nghĩ kế sách sớm hơn, cứ để bị dí đến đít mới nảy ra diệu kế.
Nhưng oan quá, tôi cũng đâu có muốn! Chẳng qua là lúc bình thường nghĩ không ra, phải đến khi sinh tử thì đầu óc mới chịu hoạt động.
Nói thì nói vậy thôi, chứ bản lĩnh Dư Bân cũng đâu có vừa. Anh ta vô nghề lâu hơn tôi nhiều, lại hay được mời đi trừ tà nên số vụ mà anh ta xử lý chắc nhiều hơn tôi cả chục lần. Cũng nhờ vậy mới có danh là Hoàng Kim đạo sĩ.
Mà anh ta sống được đến giờ là nhờ vào hai lý do chính. Một là vì rất am hiểu về ma quỷ, biết đánh giá đúng khả năng bản thân. Gặp thứ quá sức là né, không giở thói cố chấp, đó là nguyên tắc giúp anh ta giữ được cái mạng.
Lý do thứ hai là nhờ bà cụ đã từng cứu tôi—người có bộ râu dài và cái đuôi vàng trắng đằng sau. Tuy tôi chưa rõ thân phận thật sự của bà là gì, nhưng chắc chắn bà ấy rất mạnh, đủ sức trị được mấy loại tà ma hung hiểm. Trước đó còn giúp tôi diệt được Bút Tiên cơ mà, cũng đủ biết lợi hại thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT