Thì ra… cái chết có thể ở gần đến thế. Mồ hôi trên trán tôi túa ra không ngừng, tim đập như trống, chỉ chờ tử thần gõ cửa.
Tiểu Điệp há miệng ra, cái miệng to tướng đỏ lòm như chậu máu, răng nanh sắc như dao găm nhắm thẳng vào cổ tôi mà lao tới.
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc đó, trong phòng bỗng lóe lên một luồng ánh sáng vàng chói lóa, Tiểu Điệp đang lao đến lại bị hất văng đi như diều đứt dây. Tôi quay đầu lại nhìn – thì ra là Đặng Xuyên đã kích hoạt Lôi Tâm Chưởng mà tôi từng vẽ trong lòng bàn tay anh ta.
Ban đầu tôi chỉ vẽ cái đó để anh ta phòng thân, ai ngờ cuối cùng lại là thứ cứu mạng tôi. Tự giữ lại một nước cờ, đến phút chót mới lật, mới là cách xoay chuyển tình thế.
Ngay khi Tiểu Điệp bị hất ra, tôi cũng khôi phục lại tự do, cơ thể đã cử động lại được.
“Hự!” Tôi gầm lên một tiếng để xua tan tà khí, rồi lấy chỗ máu chó mực còn lại bôi lên lòng bàn tay, nhanh chóng vẽ tiếp một chưởng nữa.
Lần này dùng máu chó làm mực dẫn, uy lực của Lôi Tâm Chưởng sẽ mạnh gấp mười lần. Một đòn tung ra, chắc chắn hồn bay phách tán!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT