Ăn đi, ăn đi, ăn đi!
Tôi thầm niệm trong lòng hết lần này đến lần khác, chỉ cần Tiểu Điệp ăn miếng sủi cảo đã chấm máu chó kia, đảm bảo cô ta sẽ hiện nguyên hình.
Mọi chuyện diễn ra đúng như tôi đoán, Tiểu Điệp hoàn toàn không mảy may nghi ngờ, há miệng nuốt trọn cái bánh. Không khí xung quanh như đông cứng lại, tôi thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch, từng nhịp, từng nhịp dồn dập.
Một luồng gió lạnh luồn qua khe cửa, khẽ hất tung lọn tóc bên má Tiểu Điệp. Gương mặt vốn trắng trẻo xinh xắn lập tức trắng bệch như bị ai bôi một lớp vôi sống.
Từng giọt nước đọng quanh người cô ta nhỏ xuống đất, và ngay lúc đó, tôi nhìn thấy lớp da trên mặt cô ta bị nước cuốn đi từng mảng, từng mảng, để lộ ra khuôn mặt già nua nhăn nheo phía dưới.
“Yêu nghiệt, hiện nguyên hình rồi chứ gì!” Tôi quát lớn một tiếng, khiến Tiểu Điệp cứng đờ trên ghế. Tôi liền lao lên, giật phắt cái ô đỏ trên tay cô ta.
“Á—!!!” Cái ô vừa rời tay, Tiểu Điệp rú lên một tiếng điên dại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play