Lâm Yến Thư liếc nhìn anh một cái, rồi cúi đầu, ánh mắt dừng lại trên bàn tay thon dài của Quý Diễn Chi.
Tay cũng đẹp thật đấy!
Cậu nhìn Quý Diễn Chi rạng rỡ cười một cái, trông ngoan ngoãn vô cùng: "Anh Diễn."
Sau đó, cậu vươn tay ra, nhẹ nhàng bắt tay với Quý Diễn Chi rồi lập tức buông ra.
Tiếng "Anh Diễn" ấy khiến tim Quý Diễn Chi khẽ run, chỉ cảm thấy tai mình bỗng dưng nóng lên.
Sao lại... kêu dễ nghe như vậy?
"Yến Thư, lần đầu gặp mặt, rất vui được làm quen với em."
Tổng tài vừa mở miệng đã là lời khách sáo điển hình, nói xong thì mỉm cười nhìn Lâm Yến Thư.
Lâm Yến Thư nhướng mày nhìn Quý Diễn Chi, đôi mắt đào hoa khẽ cong lên, trong mắt lóe lên chút tinh quái, cậu hơi nghiêng đầu: "Vui đến mức nào?"
Nói xong, đôi môi hồng khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười mơ hồ, vẻ mặt có chút nghịch ngợm, giống như chỉ là một câu nói đùa của cậu mà thôi.
Lời khách sáo của Quý Diễn Chi bị câu này của Lâm Yến Thư chặn đứng, trong lòng thầm than thằng nhóc này sao lại không đi theo kịch bản?
Chẳng phải là nên đáp lại bằng một câu "Rất vui được làm quen với anh" hay sao?
Mạnh Khiết đứng bên cạnh đương nhiên cho rằng em trai ngoan ngoãn của mình chỉ đang đùa, liền cười khẽ một tiếng: "Đừng nghịch ngợm."
Sau khi Mạnh Khiết nói xong, Lâm Yến Thư lập tức trở nên ngoan ngoãn, nhìn Mạnh Khiết với ánh mắt dịu dàng, trên mặt còn thoáng ửng đỏ vì ngại ngùng: "Biết rồi, Chi Chi."
Lâm Yến Thư nhìn Mạnh Khiết, ánh mắt tràn ngập ý cười, dịu dàng đến mức khiến Quý Diễn Chi ngẩn người trong giây lát.
Rất mềm mại vô hại.
Trong lòng không khỏi cảm thán, thằng nhóc này đổi mặt nhanh quá, chẳng lẽ đã học qua thuật biến mặt phi vật thể?
Giây tiếp theo, Lâm Yến Thư lại quay sang Quý Diễn Chi, mỉm cười: "Anh Diễn, vừa nãy em chỉ đùa thôi, anh đừng giận nhé! Em cũng rất vui khi được làm quen với anh."
Hai người chạm mắt nhau, Quý Diễn Chi sững người trong giây lát.
Lâm Yến Thư khẽ nhếch môi, ánh mắt lấp lánh một tia giảo hoạt, làm cho Quý Diễn Chi đột nhiên liên tưởng đến một tiểu hồ ly.
"Không có, anh không giận."
"Vậy thì tốt rồi, nếu anh Diễn giận thì em sẽ buồn lắm đấy, dù sao anh cũng là bạn của Chi Chi mà."
Quý Diễn Chi: …
Sao tự nhiên lại có cảm giác khó chịu thế này?
…
Lâm Yến Thư nhận lấy vali trong tay Mạnh Khiết, vẻ mặt nhìn ngây thơ vô số tội, nhưng lại âm thầm xát muối vào lòng Quý Diễn Chi.
"Anh Diễn sao không giúp Chi Chi cầm vali vậy? Con gái là để yêu thương, anh làm thế này rất không ga lăng, sẽ không có cô gái nào thích đâu."
Quý Diễn Chi: …
Vẻ mặt có vài phần xấu hổ, chính anh cũng không chú ý tới chuyện này! Hơn nữa tay anh cũng đâu có rảnh rỗi…