Mạc Vân Sơ vừa nghe thì trong lòng chỉ muốn khóc thét. Đây chẳng phải là đang nói rõ là cậu kéo chân người ta sao?
“Khó chịu gì chứ, làm gì có chuyện đó chứ Vương gia.” Cậu nghiêm túc lắc đầu, lại thở dài nói tiếp: “Ngược lại là thân phận của ta sẽ khiến Vương gia bị người khác xem thường.” Vừa nói, vẻ mặt còn lộ chút áy náy.
Tiêu Úc chợt nhớ ra, Mạc Vân Sơ chỉ là con của một tiểu thiếp không được sủng ái. Lúc trước hoàng đế ban hôn, không chỉ vì ngăn hắn cưới một vương phi có gia thế, mà còn cố tình muốn ghê tởm, chèn ép hắn thêm một phen.
Cho nên mới đưa tới một người mà mọi phương diện đều kém cỏi như thế.
Lúc đầu, đúng là hắn bị hoàng đế chọc giận đến mức liếc mắt cũng chẳng thèm nhìn vương phi này một cái.
Chỉ là… sau này Mạc Vân Sơ dường như đổi tính, bỗng dưng hắn lại không thấy ghét như trước nữa.
“À.” Tiêu Úc khẽ bật cười một tiếng, ý vị không rõ. “Thôi vậy, đẩy bổn vương vào nghỉ ngơi một lát đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play