“Sư tôn ơi, người đừng hiểu lầm ta nha! Ta sao có thể là người như vậy được chứ? Trong lòng ta lúc nào cũng nghĩ tới sư tôn hết á, không có lúc nào là không nhớ người đâu đó!”
Mạc Vân Sơ chớp đôi mắt to long lanh như sao, khuôn mặt đầy vẻ chân thành nói.
Cùng lúc đó, cậu len lén lấy từ bên cạnh ra một đôi đũa ngọc tinh xảo, hai tay nâng lên thật cung kính dâng tới trước mặt Vân Nghiêu.
“Sư tôn, mau nếm thử tay nghề mà ta đã cẩn thận chuẩn bị đi!”
Thật ra trong lòng Vân Nghiêu hiểu rõ như gương sáng, lời ngon tiếng ngọt của Mạc Vân Sơ bất quá cũng chỉ là mấy chiêu nhỏ lấy lòng để dỗ mình vui vẻ mà thôi.
Nhưng mà, dù là vậy nhưng nghe được những lời kia thì tâm trạng vốn có chút nặng nề của hắn cũng không kìm được mà trở nên nhẹ nhõm hơn.
Nhất là nghĩ đến nếu đứa đồ đệ ngoan ngoãn hiểu chuyện này trong lòng đã không còn hình bóng của Diệp Lăng Hàn… Thôi, lúc này nghĩ mấy chuyện bực mình đó làm gì, ăn thêm vài miếng cơm do đồ đệ ngoan làm còn hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT