Rời khỏi chỗ Hàn Gió Mạnh, Mạc Vân Sơ kéo Bạch Hi trở về phòng của hai người. Mãi đến khi đóng cửa lại cẩn thận thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bạch Hi nhìn tay mình đang nắm cùng tay Mạc Vân Sơ, trong lòng liền dâng lên một niềm vui nho nhỏ.
Đợi Mạc Vân Sơ khóa cửa kỹ lưỡng, Bạch Hi mới mở miệng hỏi: “Ca ca, sao anh không nói với anh ta là em chính là thực nghiệm thể kia…”
Mạc Vân Sơ giật mình, vội đưa tay che miệng Bạch Hi lại, khẽ thở dài rồi sau đó áp sát, dùng giọng nói thấp đến mức chỉ hai người nghe thấy mà dặn: “Cẩn thận vách tai tường có mắt, đừng nói bậy. Biết chưa?”
Bạch Hi ngoan ngoãn gật đầu, Mạc Vân Sơ mới chịu buông tay ra.
Nhưng chưa dứt hơi, cậu lại nghe thấy hắn ghé sát bên tai thì thầm vẫn là cái giọng cố chấp ấy mà hỏi tiếp: “Tại sao chứ?”
Mạc Vân Sơ tức khắc nghẹn lời. Cái đứa nhỏ này… sao lại cứ thích hỏi tới cùng như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play