Thẩm Du gãi gãi đầu, tuy không rõ nguyên nhân Thẩm Quân nói vậy, nhưng nghĩ đến cái đầu thông minh của hai anh em, lại theo lẽ thường gật đầu.
Thẩm Quân ngẩng đầu thấy biểu cảm của Thẩm Du thay đổi liên tục, cuối cùng bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu, bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Thôi, hắn không nên tin tưởng Thẩm Du có thể suy nghĩ thấu đáo điều gì.
Chân tuy đã cắt chỉ, nhưng vẫn cần từ từ hồi phục. Bình thường đi lại cũng phải dồn trọng tâm vào chân trái, mới không đến nỗi bị thương lần thứ hai.
Hàn Vinh mang theo thuốc hỗ trợ vào nhà, thấy ba anh em bọn họ trong phòng ngồi xếp hàng, Thẩm Quân và Thẩm Cẩn cúi đầu không nói lời nào, Thẩm Du cau mày buồn rầu, không khỏi hài lòng gật đầu.
Thẩm Quân khi Hàn Vinh vào cửa, thân thể căng thẳng. Hắn là người sống quen với việc nhìn sắc mặt người khác mà lớn lên, đối với ý tứ trong lời nói của Hàn Vinh vô cùng hiểu rõ.
Thẩm Du hiển nhiên chưa từng tiếp xúc với mặt hiểm ác của đời. Mặc kệ Hàn Vinh có ý đồ gì, Thẩm Quân đều theo bản năng bảo vệ Thẩm Du, không muốn thiếu niên bị ác niệm lây dính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT