Hai anh em vừa học bài vừa nghe Thẩm Du lầm bầm, thiếu niên từ việc đọc sách nghĩ đến tốt nghiệp, thậm chí còn nghĩ đến việc cưới vợ sinh con, tên của cháu trai là gì cũng bắt đầu nghiêm túc rối rắm.
Thẩm Cẩn bất lực cắn bút, từ trước đến nay chưa từng phát hiện trong nhà lại ồn ào đến thế: Thẩm Du ngồi bên cạnh ngoan ngoãn móc móng tay, phảng phất 500 con vịt đang cạc cạc kêu ầm ĩ trong đầu.
Thẩm Quân dư quang thoáng nhìn em trai đang tức giận vẽ vòng tròn trên giấy nháp, cũng bất đắc dĩ dừng bút, quay đầu nhìn về phía Thẩm Du với đôi mắt sáng lấp lánh.
“Hay là, anh đi xem phim một lát nhé?” Thiên ngôn vạn ngữ trong mắt Thẩm Quân cuối cùng hóa thành một đề nghị chân thành.
“anh không thích xem phim, chán lắm.” Thẩm Du ủy khuất gục mặt xuống, cậu ghét việc ở yên một chỗ, không thích cái cảm giác bị cả thế giới bỏ qua ấy.
[Không thú vị chút nào! Chơi với TV còn không bằng chơi với chính mình, bản thân cậu còn thú vị hơn phim ảnh nhiều]
Thẩm Du tổn thương bĩu môi, cảm thấy em trai ghét bỏ mình. Thiếu niên trong xương cốt vô cùng khát khao tình cảm, so với việc một mình ngồi ở phòng khách xem phim, càng hy vọng được lề mề ở bên cạnh người thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play