Không xa Phan Lâm trấn có một thôn nhỏ, đời đời kế tục. Người trong thôn vô cùng náo nhiệt, nam nữ già trẻ đều bận rộn, nhưng trên mặt lại mang theo nét vui vẻ.
Ngày tháng ấy, trông có vẻ đáng sống.
Tạ Diệc Triều dò hỏi được địa chỉ của Lâm Thần Giám, là một tiểu viện đơn sơ hẻo lánh. Nhà nào cũng có sân riêng, đều được quét tước chỉnh tề, chỉ có nơi này là cỏ dại mọc um tùm, đá vụn ngổn ngang, cửa viện cũ nát khép hờ, cảnh tượng bên trong tiêu điều.
Rõ ràng chẳng giống chỗ có người ở.
“Tiểu tử, ngươi tìm Tiểu Thần sao?” Một bà lão sát vách đang sàng đậu, ngẩng đầu hỏi: “Nó đã một ngày không thấy về rồi.”
Tạ Diệc Triều đáp: “Ta tìm bằng hữu của hắn.”
“Bằng hữu à?” Bà lão ngẫm nghĩ: “Là Uông Nhị Cẩu hay Uông Tam Cẩu đúng không? Hai đứa đó lúc nào cũng chạy theo Tiểu Thần, học lỏm vài ba thứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT